Bịa chuyện khác nói dối Cháu Bảo Ngọc con chị Vũ Thanh Huyền ( P502- G3 , Trung Tự , Đống Đa , Hà Nội ) mới 4 tuổi nhưng thường tự nghĩ ra những câu chuyện rồi nói như thật với mẹ khi mong muốn một điều gì đó. Có lần không thích đi học , cháu bịa ra câu chuyện bị ốm như chú thỏ Bông trong bài thơ học ở lớp "Thỏ Bông bị ốm" rồi bắt mẹ bồng bế , chăng khứng đến lớp. Lần khác , cháu không thích ăn , bịa ra câu chuyện cái răng đau vừa được nghe cô giáo kể. Chị Huyền rất lo lắng vì nghĩ rằng con mình bé tí đã biết nói dối. Tuy nhiên , theo TS Đỗ Tuấn , giám đốc trung tâm tư vấn Tâm lý trẻ con , ở lứa tuổi mẫu giáo , trẻ bịa chuyện một cách vô thức , không phải là nói dối như lo lắng của phụ mẫu. Đây chỉ là một sản phẩm của trí nhớ tượng phong phú của trẻ khi chúng chưa phân biệt được hiện thực và giấc mơ. Trí nhớ tượng là do hệ tinh thần của trẻ phát triển chưa bĩ bàng nên những thứ tưởng tượng được chúng coi như là thật. Trong trường hợp này , phụ mẫu đừng nghĩ là chúng nói dối , mà nên gợi ý , uốn nắn dần để trí nhớ tượng của trẻ không rơi vào chuyện hoang đường , giúp trẻ hiện thực hóa trí nhớ tượng ở một mực độ khăng khăng. Còn với những trường hợp không thể hiện thực hóa thì phụ mẫu sẽ giúp trẻ cười với trí nhớ tượng của nó. Học cách nắm bắt tâm lý trẻ Bản thân mỗi người trong cuộc đời đều từng nói dối vì nhiều lý do và có thể bào chữa cho câu chuyện giả trá của mình. Nói dối có những cấp độ khác nhau , biểu hiện và hệ lụy khác nhau. Đối với trẻ con cũng như vậy. Trẻ con nói dối ở mỗi lứa tuổi có sự khác nhau. Để phát hiện sớm việc trẻ nói dối , phụ mẫu phải tinh thần được vai trò của bản thân trong quá trình hình thành cái tốt cũng như cái xấu trong đem động vật của đứa trẻ. Từ đó , phụ mẫu mới cố ý thức cảnh giác trước những tính xấu của trẻ , sớm phát hiện những sai lệch trong hành vi của trẻ. Theo TS Đỗ Tuấn , phụ mẫu phải học cách nắm bắt tâm lý của trẻ con trong từng thời kì để có những ứng xử khác nhau. Bà Đặng Thị Lệ Thủy , giám đốc trung tâm bổ dưỡng Kỹ năng Smile’s House cho rằng: Trẻ bắt đầu nói dối là do chúng đã biết nhận thức và thiếu tự tin vào bản thân. Chúng muốn đổ lỗi cho người khác để giảm đi lỗi của bản thân chúng. Trong trường hợp này , phụ mẫu nên giúp trẻ nhìn hành vi có lỗi của trẻ và giúp trẻ tự tin vào bản thân bằng việc dũng cảm nhận lỗi. Khi trẻ nói dối , phụ mẫu nên nhìn ở nhiều khía cạnh chứ không nên vội quy kết tội lỗi ngay cho trẻ. Việc quy kết này sẽ ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý của trẻ. Cảnh tượng trẻ nói dối để làm vui lòng phụ mẫu trong việc học tập hay trở thành một đứa trẻ ngoan thì phụ mẫu hãy cẩn trọng và phân tách cho trẻ việc nói dối này là sai. Chính phụ mẫu nên đổi thay nhận thức trong việc kỳ vọng , đặt sức ép lên đứa trẻ. TS Đỗ Tuấn nhấn mạnh: Khi chẳng may phạm lỗi , trẻ rất sợ hãi và tìm cách lánh né sự Hạch hỏi của phụ mẫu bằng lời nói dối. Bấy giờ , phụ mẫu không nên dùng hình thức hành hạ để trừng phạt trẻ , điều đó sẽ dẫn đến nguy cơ nói dối ở trẻ có chiều sâu , tạo thành tính tinh thần và tư cách rồi đây của trẻ. Khi trẻ nói dối một cách luôn luôn mà phụ mẫu không kịp thời phát hiện và chấn chỉnh thì sẽ tạo thành thói thường và hình thành tư cách của trẻ. Có một thực tế là trong môi học hiệu tập ở nhà trường , một đứa trẻ giỏi nói dối thông thường lợi , dẫn đến cảnh tượng lây lan tâm lý cho những đứa trẻ khác. Vũ Dung
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét